"Những Lời Thú Tội Đầy Nhân Văn"
Mùa xuân mới lại đến, mang theo sắc màu tươi sáng khắp nẻo đường. Quỳnh Mai cảm nhận sự chuyển mình của mùa xuân qua từng ngày, với những cơn mưa bụi làm tươi mới lộc non sau mùa đông lạnh giá. Trong khi đó, gần 10 năm qua, những ngày cận Tết luôn là thời gian bận rộn nhất với cô. Từ một cô gái thành phố chưa quen việc nhà, Quỳnh Mai đã trở thành người phụ nữ đảm đang, vợ, mẹ và nàng dâu được khen ngợi. Tâm lý nhút nhát của những ngày đầu về quê chồng đã dần nhường chỗ cho sự mạnh mẽ, nhờ tình yêu với Bình. Sau 4 năm du học, cô không thể để bản thân lùi bước.
Quỳnh Mai đã nỗ lực học hỏi và trở nên độc lập, không cần sự hỗ trợ từ chồng hay mẹ chồng. Những lo toan của một dâu trưởng đã giúp cô trưởng thành, khiến Bình luôn yêu thương vợ và quyết định kết hôn với cô là lựa chọn đúng đắn. Hôm nay, Quỳnh Mai về thăm bố mẹ chồng, mặc dù vừa mới về tuần trước, để biếu củ sâm do đồng nghiệp tặng từ Hàn Quốc. Khi đến đầu làng, cô bất ngờ thấy xe ô tô của chồng và thấy anh bế một đứa bé cùng một người phụ nữ lạ. Cả hai có vẻ rất thân mật và không nhận ra sự hiện diện của Quỳnh Mai. Cô đứng lặng người, cảm giác bị lừa dối và phản bội tràn ngập trong lòng.
Cô dừng lại bên đường để hỏi người bán thịt. Câu trả lời khiến Quỳnh Mai đau lòng: “Chị Thơm không chồng nhưng có anh người yêu cũ luôn giúp đỡ, con gái chị ấy sức khỏe yếu, thường phải vào viện.” Chuyến công tác 10 ngày của chồng cô bị gián đoạn ở ngày thứ 5. Quỳnh Mai cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt, đầu óc quay cuồng vì những gì nghe được. Trên đường về nhà bố mẹ chồng, cô nhớ lại ánh mắt không hài lòng của họ khi Bình dẫn cô về ra mắt. Cô nhận ra không phải vì tuổi tác hay xuất thân mà là vì Bình đã có một cô gái khác được bố mẹ ưng ý.
Bình lừa dối Quỳnh Mai, khiến cô không thể tin nổi vào tình yêu của anh sau mười mấy năm bên nhau. Dù Bình luôn tỏ ra thật thà và tốt bụng, hình ảnh người phụ nữ và đứa trẻ hơn 8 tuổi vẫn ám ảnh Quỳnh Mai. Bình không gọi điện về, làm cô càng thêm giận dữ. Mười ngày công tác của anh như kéo dài vô tận, và Quỳnh Mai cảm thấy bế tắc trước sự thật đau lòng. Dù yêu nồng nàn và thủy chung, nhưng sự lừa dối này vượt quá sức chịu đựng của cô. Mắt Quỳnh Mai sưng đỏ, nước mắt ngắn ngấn, và đơn ly hôn cô viết vẫn chưa khô mực.
Quỳnh Mai sống trong sự giả tạo, không nhận ra thực tại. Những ngày qua, cô phải đối diện với bản thân trong cảm giác ngột ngạt. Ngày thứ 12, Bình trở về cùng bố mẹ, Quỳnh Mai mệt mỏi mở cửa. Bình lo lắng nhìn vợ, nhưng cô không còn quan tâm. Cả bốn người đều hốc hác, buồn bã. Mẹ chồng cuối cùng cũng lên tiếng, nhắc đến việc lẽ ra nên nói với Quỳnh Mai từ khi cô về làm dâu. Cô chờ đợi một lời thú tội nhưng nhận được thông tin bất ngờ: Thơm, người được coi là bạn gái của Bình, thực chất chỉ là sự mai mối từ hai bên gia đình. Bình không yêu Thơm nhưng không dám nói, còn Thơm đã yêu Bình từ lâu và quyết định chờ đợi khi anh du học.
Sự chờ đợi của Thơm đã vô vọng. Sau 5 năm, Bình trở về dẫn con về nhà, khiến Thơm đau khổ vật vã. Bố mẹ và Bình cảm thấy có lỗi vì Thơm đã bỏ lỡ nhiều cơ hội trong thời gian chờ đợi. Thơm từng có ý định tự tử, nhưng may mắn được gia đình phát hiện kịp. Sau sự kiện đó, cô không còn cười với ai, rời làng một thời gian và trở về với bụng bầu, khiến Bình không thể thờ ơ với cuộc sống của Thơm.



Source: https://afamily.vn/loi-thu-toi-nhan-van-20120121112914977.chn